Chơi Với Lửa
Trong số những người đến học thiền với Saya Thetgyi có một học giả Phật giáo, một người rất uyên bác. Tiếc thay ông này tỏ ra quan tâm đến lí thuyết Vipassāna nhiều hơn là kinh nghiệm thực hành của chính bản thân mình. Nhưng sau khi kết thúc thành công khóa học mười ngày, ông ra về rất hài lòng về những gì mình đã làm được.
Một ít tháng sau người đàn ông này trở lại thăm Saya Thetgyi, và kính cẩn dâng lên thầy một hoặc hai cuốn sách. “Thưa thầy,” người đàn ông nói, “Tôi đã viết xong một cuốn sách cắt nghĩa cách quán tưởng như thế nào, và tôi đã viết dâng tặng thầy như vị thầy của tôi.”
Saya Thetgyi hỏi, “Chỉ có số sách này viết đề tặng tôi ư?” “Ô không, thưa thầy. Tất cả các sách khác tôi cũng ghi đề tặng thầy.”
“Tốt lắm, nếu anh muốn đề tặng tất cả cho tôi, anh hãy mang tất cả số sách đó đến đây.” Nhà học giả vui vẻ chấp nhận, vì nghĩ rằng có thể Saya Thetgyi sẽ làm một lễ nghi gì đó để chúc phúc cho công trình của mình. Ít ngày sau ông quay trở lại với một xe chứa đầy sách.
“Tất cả sách của anh là ở đây ư?” Saya Thetgyi hỏi.
“Vâng, thưa thầy,” người đàn ông hãnh diện đáp.
“Tốt lắm,” Saya Thetgyi nói, “Anh hãy đưa ra cánh đồng hoang đằng kia.” Người học giả làm như lời Saya Thet hướng dẫn, và không quên xếp các sách thành một chồng ngay ngắn.
“Bây giờ,” thiền sư nói, “Anh vào trong bếp lấy một chai dầu lửa và mấy que diêm ra đây.”
“Dầu lửa à? Diêm à?” Người đàn ông kinh ngạc. Saya Thetgyi sẽ dùng nó làm gì trong nghi lễ này đây?
“Phải, dầu lửa và diêm.” Một lần nữa học giả làm theo lời thầy, dù hơi miễn cưỡng. Khi ông trở lại với chai dầu và que diêm, Saya Thetgyi nói, “Tốt! Bây giờ anh rưới dầu lên đống sách và đốt chúng đi.”
Người học giả không còn chịu đựng được nữa. “Cái gì, thưa ngài! Ngài không đùa đấy chứ! Tôi đã vất vả làm việc nhiều tháng trời để viết cuốn sách này.”
Saya Thetgyi trả lời, “Lẽ ra anh nên dùng thời giờ của mình để quán tưởng thì hơn. Làm sao anh có thể dạy người khác quán tưởng mà chính bản thân anh đã không quán tưởng sâu xa? Cho dù anh đã hiểu nó rành rọt, làm sao anh có thể hi vọng người khác cũng học được cách quán tưởng từ một cuốn sách? Họ chắc chắn sẽ tự đốt cháy mình giống như đám trẻ chơi với lửa vậy. Tốt hơn anh nên đốt mớ sách này đi!”
Saya Thetgyi: Anecdotes
Playing with fire
Among those who came to learn meditation from Saya Thetgyi was a Buddhist scholar, a very learned man. Unfortunately he seemed to be more interested in the theory of Vipassana than in experiencing it himself. Still, he completed his ten-day course successfully, and left well-pleased with what he had accomplished.
A few months later this man returned to visit Saya Thetgyi, and respectfully placed before him one or two volumes. “Sir,” he said, “I have written a book explaining how to meditate, and I have dedicated it to you as my teacher.” Saya Thetgyi asked, “Are only these copies that you brought here dedicated to me?”
“Oh no, sir! All contain the dedication.”
“Well, if you wish to dedicate them all to me, bring all the copies of your book here.” The scholar happily agreed to do so, thinking perhaps that Saya Thetgyi would perform a ceremony to bless his work. After a few days he returned with a carload of books.”Are these all the copies of your book?” asked Saya Thetgyi. “Yes, sir,” the man replied proudly.
“Very well,” said Saya Thetgyi, “Put them in the fallow field over there.” The scholar did as Saya Thet directed, arranging the books in a neat pile.
“Now,” said the teacher, “Go the kitchen and get a bottle of kerosene and some matches.” “Kerosene, sir? Matches?” The man was bewildered. What use could Saya Thetgyi have for these in the ceremony?
“Yes, kerosene and matches.” Once again the scholar did as he was told, though somewhat reluctantly. When he returned with the bottle and matches, Saya Thetgyi said, “Good! Now sprinkle the kerosene over the books and set them alight.” The scholar could restrain himself no longer. “What, sir! You must be joking! I have laboured so many months to write this book.”
Saya Thetgyi replied, “You would have better used your time to meditate. How can you explain meditation to others unless you have meditated deeply yourself? And even if you yourself had understood it properly, how could you expect others to learn meditation from a book? They would only burn themselves as surely as children playing with fire. Better to burn the books!”
Nguồn VRIDhamma.org